Đúng 34 năm trước, giữa những ngày thủ đô Hà Nội đương đầu với cuộc tập kích chiến lược vô cùng dã man của đế quốc Mỹ, tôi đã vinh dự có mặt tại trận địa Đoàn Tên lửa 59 (đặt tại làng Phú Thuỵ- Gia Lâm- Hà Nội).
Trong những tiếng gầm rú của các loại máy bay phản lực Mỹ và nhiều trái bom, rốc- két phóng vào trận địa, những người lính trẻ- hầu hết là con em của thủ đô - vẫn hiên ngang đứng vững ở các vị trí chiến đấu.
Sau đợt oanh kích của địch, tôi nghe những tiếng “cạch, cạch”, rồi những con rồng lửa vút lên. Tốp máy bay B52 mờ mờ ẩn ẩn hiện qua làn mây mỏng bỗng ngoặt gấp, nhưng không thoát… Tiếng reo hò vang dậy “cháy rồi, cháy rồi!”.