
Thứ Năm, 11 tháng 12, 2008
Ai là người nở "Nụ cười chiến thắng"?

Cuộc sống và những khoảnh khắc
(VietNamNet) - Sau tiếng súng là những con người bình thường với những cuộc sống bình thường, và cho đến bây giờ, mấy chục năm vẫn còn nước mắt và nụ cười của ngày đoàn tụ sau chiến tranh. Trong những cuộc tìm kiếm cứ hàng năm, hàng năm ấy, nhiều người tìm đến ông, cựu phóng viên báo Quân Đội Nhân dân Đoàn Công Tính. |
4 km và 35 năm...
(29/04/2007)
VHO - Đến thị trấn Ái Tử một ngày trước khi diễn ra lễ mừng 35 năm giải phóng Triệu Phong, anh Đoàn Công Tính để giỏ vào phòng rồi rủ tôi mượn xe máy bươn bả ra bến sông Thạch Hãn, nơi 35 năm trước anh với tư cách là một phóng viên chiến trường của Báo Quân Đội nhân dân, và tôi - một người lính trận mạc từng vượt sông bom, bờ pháo cùng đồng bào, đồng chí chiến đấu giải phóng và bảo vệ cổ thành Quảng Trị.

Nhà nhiếp ảnh chiến trường

Chiến tranh đã lùi xa quá lâu nhưng những vết thương mà nó gây ra chưa đủ để khép lại hết và quên lãng đi những gì thuộc về quá khứ. Phần nổi ấy là những gì đã được ghi chép lại chính xác, chân thực. Nhiếp ảnh đã tạo nên những giá trị không thể phủ nhận.
Nhà báo, nhà nhiếp ảnh chiến trường Đoàn Công Tính đã đi qua không chỉ 81 ngày đêm trong Thành cổ Quảng Trị, chiến trường Nam Lào, đường Trường Sơn… để ghi lại những hình ảnh của những trận đánh góp phần làm nên một chiến thắng 30-4-1975 lịch sử…
Chuyện kể của nữ du kích Thành Cổ
17 tuổi, Lệ xung phong vượt sông Thạch Hãn đưa bộ đội vào Thành cổ Quảng Trị. Ai cũng cản, cô nói: ‘’Tui cũng biết thị xã Quảng Trị dọc hay ngang, chớ mấy anh bộ đội răng biết được. Tui phải đi thôi’’.
Cách đây 34 năm, O Lệ là du kích xã Triệu Thượng - một xã vùng ven thị xã Quảng Trị. Cả nhà cô đã tập kết ra Vĩnh Linh. Cô trốn nhà ở lại tham gia du kích, chiến đấu bảo vệ phía Bắc sông Thạch Hãn, suốt ngày ngoài công sự, hứng chịu mọi sự ác liệt của chiến tranh.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)